Trong đêm Curry trở lại, những rạn nứt trong triều đại Warriors lộ rõ: Lời cảnh tỉnh cho thời đại đằng sau thất bại

Ánh sáng tại Chesapeake Energy Arena chưa bao giờ rực rỡ đến thế. Khi Stephen Curry bước vào băng ghế dự bị khi hiệp 3 còn 5 phút 50 giây, cúi đầu và vô cảm, cách biệt “36” trên màn ảnh rộng như một chiếc búa nặng nề giáng vào trái tim tất cả những ai chú ý đến Warriors. 102-126, đây không chỉ là một trận thua thông thường trong mùa giải mà giống như một "lớp giải phẫu triều đại" được lên kế hoạch cẩn thận hơn. Bác sĩ phẫu thuật phụ trách không ai khác chính là “làn sóng ngược” trẻ trung và đầy nghị lực của Oklahoma City Thunder.

Vào đêm đáng lẽ là đêm ăn mừng sự trở lại của cốt lõi, Curry đã phạm lỗi trắng trợn đầu tiên sau 1.189 trận đấu thường lệ trong sự nghiệp của mình. Thống kê kỹ thuật này mang tính biểu tượng hơn nhiều so với điểm cộng trừ của 4 ăn 13 và -23. Đó không phải là sự tình cờ mà là một phép ẩn dụ, chú thích rõ ràng nhất về sự rạn nứt của thời đại.

Một tội ác tà ác, không còn lựa chọn nào khác ngoài sự hớ hênh của kẻ bắn súng tao nhã và sự sụp đổ của hệ thống.

Hành động nguy hiểm khi tóm lấy Isaiah Joe xảy ra như một tia chớp. Bạn sẽ ngạc nhiên, làm sao đây có thể là hành vi của Curry? Khi nào thì MVP, người nổi tiếng với sự nhanh nhẹn, thông minh và sang trọng, lại cần sử dụng những chiêu thức phòng thủ đáng xấu hổ và mạo hiểm như vậy?

Câu trả lời nằm ở chi tiết. Đây không phải là một pha phạm lỗi chiến thuật đơn giản mà là một sự bộc lộ cảm xúc của sự thất vọng tột độ và sự tuyệt vọng của hàng phòng ngự. Hệ thống phòng thủ của Warriors, nền tảng từng giúp họ đứng đầu bảng xếp hạng, giờ đây đã đầy lỗ hổng. Có sự quay vòng chậm và thông tin sai lệch. Khi các cầu thủ trẻ Thunder xé nát hàng phòng ngự như dao mổ, bước đi của các cựu binh Warriors dường như nặng nề và bất lực. Hành động hớ hênh của Curry chỉ là sự bộc phát tập trung của tình trạng rối loạn phòng ngự của toàn đội. Kỉ lục 1.189 trận liên tiếp không có tội phạm đã chấm dứt vào lúc này, như muốn nói: phẩm giá được duy trì quá lâu không thể chịu đựng được sự bóp nghẹt tàn nhẫn của hiện thực.

Có lẽ điều còn nhức nhối hơn nữa là pha cản phá vững chắc của Chet Holmgren dành cho Curry. Khi Curry thử sức thách đấu rổ bằng cú đột phá bất khả chiến bại một thời của mình, ông lớn thế hệ mới của Thunder đã dùng hàng phòng ngự sạch sẽ để thông báo về sự thay đổi của tài năng và thời thế. "Triều đại bóng nhỏ" mà Warriors nổi tiếng đang bị nghiền nát một cách tàn nhẫn bởi những người trong cuộc thế hệ mới có thể chạy, nhảy và chơi cả trong lẫn ngoài. Hành vi tấn công và phòng thủ này là một mô hình thu nhỏ của toàn bộ trò chơi.

Huyền thoại về sự trở lại: "Sự phụ thuộc vào cà ri" và sự tách biệt của hệ thống

Việc vội vã quay trở lại một cách vội vàng đối với một người cốt lõi mà cơ thể vẫn chưa hồi phục hoàn toàn luôn là một bước đi mạo hiểm. Quyết định trả tự do của đội ngũ y tế hiện đang được xem xét kỹ lưỡng dưới kính lúp. 4 trong 13 cú sút lạnh lùng và anh phải chịu 5 lỗi trong 19 phút. Tất cả những điều này chỉ ra một thực tế là thể chất và nhịp độ thi đấu của Curry còn lâu mới đạt đến mức tối ưu.

Tuy nhiên, vấn đề sâu xa hơn là Warriors dường như đã phải chịu đựng sự "phụ thuộc cà ri" sâu sắc. Trong ba trận đấu anh vắng mặt vì bệnh tật, hiệu quả tấn công của toàn đội rất kinh khủng, và khi vị cứu tinh quay trở lại, họ dường như đã quên mất cách thi đấu tổng thể. Đầu trận, Curry và Kuminga ghi 11 điểm đầu tiên cho đội. Đây tưởng chừng là một dấu hiệu tốt nhưng trên thực tế nó bộc lộ sự phân mảnh của hệ thống. Sau khi ba đòn mở màn trôi qua, thế tấn công của Warriors nhanh chóng biến thành chu kỳ quen thuộc của “siêu sao đánh đơn” và “dẫn dắt kém hiệu quả”. Sự trở lại của Curry không những không giải quyết được tình trạng phạm lỗi mà còn làm trầm trọng thêm tình trạng hỗn loạn chiến thuật của toàn đội do thể trạng không tốt của anh ấy.

Cảm giác rời rạc này đáng lo ngại hơn là thất bại. Có nghĩa là xuất phát điểm chiến thuật của đội này quá đơn độc, và hoạt động của hệ thống hoàn toàn được duy trì ở trạng thái đỉnh cao của cá nhân Curry. Một khi trục chính bị ăn mòn, toàn bộ máy sẽ gầm rú và trở nên không bền vững.

Gương Sấm: Cơn bão tuổi trẻ và Lễ chuyển giao quyền lực

Nhìn lại Sấm sét ở phía bên kia, họ đã sử dụng chiến thắng "kiểu Sấm sét" điển hình để hoàn thành buổi lễ thầm lặng thay thế quyền lực cũ và mới. Đây không phải là chiến thắng may mắn mà là sự đè bẹp toàn diện từ chiến thuật đến tài năng, từ tinh thần đến thể lực.

Sự khác biệt về thế hệ bên trong: "Tháp đôi" do Holmgren và Jaylen Williams hình thành khiến vòng cấm của Warriors trở nên vô dụng. Điểm bên trong kém 28 điểm. Đây không phải là vấn đề thái độ, mà là chênh lệch tài năng và thể chất thuần túy.

Thế hệ phòng thủ: Hệ thống phòng thủ không giới hạn do Thunder xây dựng tràn đầy sức trẻ và sức sống. Họ dùng đôi tay dài và đôi chân nhanh nhẹn của mình để áp chế tỷ lệ sút 3 điểm của Warriors tới 31,2%, chặn đứng hoàn toàn sự sống của đội bóng này.

Sự nghiền nát về thể chất: Cảnh tàn khốc nhất của trò chơi xảy ra ở hiệp thứ ba. Thunder ghi được 44 điểm chỉ trong một hiệp đấu và lợi dụng làn sóng bão tố của tuổi trẻ để trực tiếp đưa trận đấu vào thời điểm rác rưởi. Loại sức mạnh bùng nổ tức thời này là khoảng cách về năng lực thể thao mà các chiến binh già nua không thể sánh bằng.

Chứng kiến ​​pha đột phá và chuyền bóng bình tĩnh của Alexander, pha cản phá hỗ trợ thường xuyên của Holmgren và pha tấn công ấn tượng của Jaylen Williams, bạn sẽ mơ hồ thấy bóng dáng của Warriors hồi đó – nhanh, chính xác, mạnh mẽ và không thể ngăn cản. Lịch sử tưởng như đã tạo ra một trò đùa luân hồi nhưng lần này các chiến binh đã thay đổi từ người lãnh đạo cách mạng thành đối tượng của cách mạng.

Cái bóng của sáu vị khách liên tiếp và lời cảnh tỉnh của thời đại

Thất bại bi thảm này đã phủ bóng đen nặng nề lên hành trình sáu trận liên tiếp sắp tới của Warriors. Đây không chỉ là thử thách sinh tử của mùa giải mà còn là bước ngoặt trong vận mệnh của triều đại.

Đêm Curry trở lại lẽ ra là một tia hy vọng nhen nhóm nhưng lại biến thành một loạt vấn đề bùng nổ. Sự lão hóa về mặt cấu trúc, sự cứng nhắc của hệ thống chiến thuật, căn bệnh mãn tính của việc phụ thuộc quá nhiều vào cốt lõi và sự trỗi dậy mạnh mẽ của thế hệ đội mới, tất cả những yếu tố này đan xen với nhau và gióng lên hồi chuông cảnh báo nhức nhối nhất thời đại.

Rõ ràng có những vết nứt trong Vương triều chiến binh. Nó không còn là thứ có thể sửa được chỉ bằng một hoặc hai bản vá. Những gì ban quản lý đang phải đối mặt có thể là một sự lựa chọn tàn nhẫn hơn những gì họ tưởng tượng: liệu họ có nên tiếp tục sửa chữa đường lối của mình và rút cạn những cảm xúc cuối cùng của mình hay không; hay họ nên cắt cổ tay mình và nghĩ ra kế hoạch kỹ lưỡng hơn cho tương lai?

Vào ban đêm ở Oklahoma, chuông báo động đã vang lên. Thời gian không còn nhiều cho Golden State Warriors.

Bạn cũng có thể quan tâm đến bài viết dưới đây: